“Mẹ Không Cần Con Thành Danh, Không cần thành Ông Này Ông Nọ, Không Cần Nhiều Tiền, Chỉ Cần Con Khỏe…


“Mẹ Không Cần Con Thành Danh, Không cần thành Ông Này Ông Nọ, Không Cần Nhiều Tiền, Chỉ Cần Con Khỏe Mạnh….”

Sáng dậy mở điện thoại ra.
Mẹ tôi gọi cho tôi lúc 6h sáng
Mẹ mắng tôi.

“ Con có bị sao không mà nửa đêm hai giờ sáng còn đăng Facebook hả? Cứ ra khỏi nhà không nghe lọt tai mẹ nói phải không? Ngủ sớm ăn cơm đủ ba bữa đấy! Đừng làm quá sức không tốt cho sức khỏe đâu!”

Tôi không hay dựa dẫm bố mẹ, hoặc ít nhất tôi nghĩ vậy. Từ nhỏ đã xa nhà, nhiều khi nghĩ nhiều năm vậy chắc thành thói không bỏ được. Tính ra hơn hai mấy năm chỉ có những năm đầu được ở gần bố mẹ, còn lại đều do học xa nhà mà chẳng mấy khi gần bố mẹ như người khác.

Nhiều chuyện giấu trong lòng cắn răng chịu đựng không hé một lời với ai. Tình cảm không được bồi dưỡng cứ thể tưởng trừng như phai nhạt đi rất nhiều. Đến khi càng trưởng thành, càng già đi thì mới hiểu được tình cảm đó vẫn mãi khảm vào tim. Giờ tránh bản thân sao hồi trước vô tâm qua mức. Có lẽ bố mẹ buồn nhiều mà nói không nên lời đứa con gái bướng bỉnh này. Tình yêu cha mẹ dành cho con thật thiêng liêng biết bao nhiêu.

Tất cả mọi thứ đều là vì con, không mong con công thành danh toại chỉ mong con bình an khỏe mạnh mỗi ngày.

Mẹ hay hỏi tôi ăn gì buổi trưa, sáng có bỏ không. Vài lần tôi cứ thế làm lơ, chỉ ậm ừ trả lời cho có cho xong chuyện. Xong mẹ thật để ý, nói đông nói tây rồi nói quay về chuyện sức khỏe, ăn ngủ của tôi. Mẹ chỉ quan tâm sức khỏe của tôi chỉ một mực nhắc phải giữ gìn sức khỏe không cần phải kiếm nhiều tiền.

Người trẻ chúng ta cứ cậy mới có hai mươi – ba mươi xương còn chắc chân còn khỏe cứ thế chẳng lo lắng gì. Cuối tuần cứ ngủ nướng mạch đến trưa, bỏ bữa sáng cứ thế mà lên lớp đi làm. Dần dần chuyện ăn uống coi là chuyện vặt không đáng để tâm làm gì!

Ngày xưa tôi làm HỖ TRỢ thị trường cho TẬP ĐOÀN TÔN HOA SEN, đi khắp các tỉnh, tuần 7 bữa nhậu là thường, vài khi ngày đến bốn bữa cũng phải đi. Mà văn hóa nhậu khảm vào xương vào máu trong người dân ta. Muốn tránh cũng không thể nào tránh được.
Thời được chuyển về làm gần nhà vẫn phải đi những cuộc nhậu thâu đêm với lý do phải quen biết rộng, ông lớn cậu nhỏ đều quen. Đường công danh của anh cứ thể mở rộng. Rồi sau mấy vụ bê bối đánh lộn các kiểu tôi mới bỏ bớt, giờ đô uống yếu rồi, 2 lon say, nhưng đố ai ép được tôi..thích thì uống thôi, chứ ép gì nổi Cương…haha

Thời sinh viên tôi có Cô bạn Thân cùng kí túc xá, nhà khá giả nhưng muốn tự lập, nói muốn chứng minh cho bố mẹ đã lớn, đã trưởng thành rồi. Cô ấy ngày ngày đi làm thêm, tối còn tranh thủ làm phục vụ ở nhà hàng mãi tối muộn mới về. Ăn toàn đồ ăn nhanh. Về còn làm bài tập soạn giáo án để đi gia sư, đến khi làm xong trời cũng rạng sáng rồi. Ăn toàn đồ ăn nhanh có ngày chỉ ăn mỳ tôm.
Tôi ngưỡng mộ cô ấy lắm, mà thời đó có hiểu sức khỏe là gì, chỉ muốn kiếm tiền thôi.
Cho đến khi cô ấy ngất trong giờ học, được đưa vào bệnh viện thì có kết quả suy nhược sức khỏe, loét dạ dày. Bố mẹ cô ấy khóc nấc lên khi nghe tin, vội vã bắt chuyến xe tối muộn lên với cô. Nhìn thấy con gái mình bao bọc xanh xao, gầy gò chẳng nói nên lời. Trong mắt bố mẹ đứa con dù lớn thế nào cũng vẫn cần được che chắn bao bọc.

Lớn dần tôi nhận ra người ngoài sẽ chỉ quan tâm tôi kiếm được bao nhiêu tiền có nhà lầu xe hơi không? Họ chỉ biết đến Tôi khi tôi thành công, khi tôi đứng trên đỉnh mới nhớ ra tôi là ai.

Chỉ người thân mới hỏi đến cảm nhận của Tôi. Mới hỏi tôi có đói không? Hỏi tôi có vất cả không? Có mệt mỏi không? Mệt rồi dừng lại nghỉ chút dừng cậy mình. Nghỉ một ngày không chết được đâu.

Chỉ người thân mới thật sự quan tâm sức khỏe của tôi ra sao mà thôi.

Đừng vì ánh mắt người người mà khiến ta tự ti, không tin tưởng bản thân. Con đường này dài như vậy chẳng ai có thể theo ta mãi để xem ta có thành công hay thất bại hơn trước không. Không cần để ý nhiều như vậy làm gì.

Tôi thấy người ta liều mạng kiếm tiền, kiếm thâu đêm, suốt sáng chẳng màng độc hại, nguy hiểm cứ nhiều tiền là làm.

Dùng sức khỏe để đánh đổi tiền sao?

Nhưng” Tiền bao nhiêu cho đủ?”

Chẳng khi nào đủ cả. Còn sức khỏe thì có hạn. Còn trẻ có hoài bão có ước mơ muốn có thật nhiều tiền. Đi được một bước càng muốn bước nhanh thêm hai bước để tới đích. HÃY nhìn lại sức khỏe của bạn. Có thể bạn đi nhanh tới đích, song bạn có thể ở bao lâu tại đó.

Sức khỏe là tiền vốn quan trọng nhất. Suốt quãng đường đời của bạn sẽ vơi dần đi vì vậy hãy nhanh chóng tận dụng thời gian mà để đầu tư cho sức khỏe. Nên có một chế độ sinh hoạt hợp lý

Ngủ đủ giấc, đúng giờ: Mỗi chúng ta cần ngủ ít nhất 6 tiếng, ngủ trước 23h, nhưng tự hỏi bản thân ta một tuần có được 3 ngày ngủ trước khi sang ngày mới hay không? Ngủ sớm, sáng hôm sau ta sẽ đủ tỉnh táo để thức dậy, lúc đó tiếng báo thức đồng hồ không phải là ác mộng nữa.

Tự nấu ăn: điều này sẽ đảm bảo thức ăn an toàn vệ sinh, không những vậy mà bạn còn tăng khẩu vị hơn. Sau vài tháng tay nghề nấu ăn ta sẽ lên tôi chắc chắc đó, vì trước tôi chỉ là đứa biết luộc rau luộc trứng còn nay có thể tự tin làm một bữa cơm món canh món mặn có đủ cả. Cuối tuần có thể rủ bạn bè ăn bữa lẩu nghe vài câu chuyện vui trong những ngày bề bộn ấy có phải hay không rất thoải mái?

Tập thể dục: thời gian buổi sáng hãy dậy sớm 30 phút tận dụng khoảng thời gian này mà chạy vài vòng, nhảy dây vài chục cái. Ta sẽ thấy đầu óc thanh tịnh, cơ thể tràn đầy năng lượng cho cả ngày làm việc hôm đó.
Mấy nay tôi nghe Phật Pháp, đi trong công viên của Celedon City bên Tân Phú, cứ như đi trong rừng, mât và bình an, mong gặp được cô gái xinh mà chã thấy, mà thấy thì vẫn nhát gái. Haha

Tập Yoga: không nhất thiết phải đi ra ngoài đến lớp. Mở Youtube ra chắc chắc có bài phù hợp với bạn. Tôi cũng chưa tập nhiều, tập mấy bài THAY GÂN ĐỔI CỐT của WIT.
Hôm nay có mở lớp buổi chiều 21 Ngày, từ 18h00 đến 19h30 mỗi ngày, siêu hay í
Vào nhóm Zalo dưới comment, Comment 1 Cương gửi thông tin nhé

Bớt Facebook đi: thế hệ chúng ta chẳng thể nào rời được khỏi mạng xã hội, buồn vui, khó chịu, cau có đều thể hiện trên tường. Ngắm nhìn ảnh của những người nổi tiếng những người thành đạt hơn mình. Trong khi ta chẳng có gì, chẳng làm gì vẻ vang. Ham muốn có được điện thoại xịn, quần áo đắt tiền, giày hãng dường như thường trực trong tâm trí.

Ta phải tự đặt kỷ luật và buộc bản thân phải tuân thủ. Sẽ mất thời gian để bạn vào khuôn khổ, rồi mọi thứ sẽ được bù đắp xứng đáng.

Hãy tự chăm sóc lấy bản thân, bên cạnh có thật nhiều người lo lắng cho bạn. Đừng để công sức thanh xuân tuổi trẻ chỉ là dãy số không. Đừng để những năm tháng còn lại phải làm bạn với mùi sát trùng bệnh viện. GIỮ GÌN SỨC KHỎE ĐỂ KHÔNG PHẢI HỐI HẬN VÌ NHỮNG NGÀY BỎ BÊ BẢN THÂN.

Hôm nay 8.11 rồi, nhoáng cái lại hết năm rồi, Covid + Mê muội + Thiếu hiểu biết + Tham làm tôi mất mát nhiều thứ, gần như mất sạch 10 năm nỗ lực. Cơ mà nhờ vậy tôi biết BIẾT ƠN, TRÂN TRỌNG, YÊU THƯƠNG chính bản thân mình, Quay về bên trong, THẤU HIỂU NỘI TÂM, THẤU HIỂU SỨC KHỎE, THẤU HIỂU CHÍNH MÌNH. Con đường ĐẠO rộng mở hơn.
Cùng cố gắng nhé bạn tôi, khó khăn nào cũng sẽ qua thôi, còn sống là HẠNH PHÚC và MAY MẮN rồi. Cần Cương chia sẻ gì, cứ ới Cương nha. Yêu bạn !!!
[fb_vid mute=1 id=”425111389183859″]

16 thoughts on ““Mẹ Không Cần Con Thành Danh, Không cần thành Ông Này Ông Nọ, Không Cần Nhiều Tiền, Chỉ Cần Con Khỏe…”

  1. Anh rất giỏi và tuyệt vời em xem những video của anh em thấy động lực hẳn lên anh có tập bộ môn gì mà nhìn khỏe vậy ạ chia sẻ em với em cảm ơn❤

Comments are closed.

Scroll to Top